輪椅
《輪椅》Lûn-í
阿錡A-kî
——————————————
恬恬咧輪椅坐
tiām-tiām teh lûn-í tsē
是啥人的老爸
sī siánn-lâng ê lāu-pē
衫穿短短
sann tshīng té-té
無看伊的子弟
bô khuànn i ê tsú-tē
恬恬咧輪椅坐
tiām-tiām teh lûn-í tsē
是啥人的娘嬭
sī siánn-lâng ê niû-lé
頭毛白白
thâu-mn̂g pe̍h-pe̍h
望無伊的子弟
bāng bô i ê tsú-tē
看伊頭犁犁
khuànn i thâu lê-lê
望向天邊毋講話
bāng hiòng thinn-pinn m̄ kóng-uē
伊咧等佗一个
i teh tán tó tsi̍t-ê
看伊踮厝下
khuànn i tiàm tshù-hē
無人有孝無人陪
bô-lâng iú-hàu bô-lâng puê
伊咧想佗一个
i teh siūnn tó tsi̍t-ê
伊的後生查某囝
i ê hāu-sinn tsa-bóo-kiánn
講事業真拍拚
kóng sū-gia̍p tsin phah-piànn
老爸嘆一聲
lāu-pē thàn tsi̍t-siann
阿母啊無人疼
a-bú–ah bô-lâng thiànn