恩情
《恩情》Un-tsîng
林柔均Lîm Jiû-kun(紫君Tsí-kun)
——————————————
黃昏日頭
hông-hun ji̍t-thâu
落山後
lo̍h-suann āu
想著故鄉爸母老
siūnn-tio̍h kòo-hiong pē-bú lāu
他鄉路
thann-hiong lōo
走袂透
tsáu buē-thàu
遊子暝來吼
iû-tsú mî lâi háu
日來晟阮暝來惜
ji̍t lâi tshiânn gún mî lâi sioh
予阮飽頓予阮燒
hōo gún pá-tǹg hōo gún sio
抱在懷中輕輕叫
phō tsāi huâi-tiong khin-khin kiò
當做寶貝直直搖
tòng-tsuè pó-puè ti̍t-ti̍t iô
希望成功倒轉去
hi-bāng sîng-kong tò-tńg–khì
永遠踮在恁身邊
íng-uán tiàm-tsāi lín sin-pinn
予我會當有孝恁
hōo guá ē-tàng iú-hàu lín
感謝養育的恩情
kám-siā ióng-io̍k ê un-tsîng
啊~情似海恩像山
ah~ tsîng sū hái un tshiūnn suann
請恁著愛保重
tshiánn lín tio̍h-ài pó-tiōng
等我
tán guá